Hoạt động chuyên đề

Kỷ niệm 40 Miền Nam giải phóng (30/4/1975 – 30/4/2015): KÝ ỨC CHIẾN TRANH

4/12/2015 3:43:40 PM

Năm tháng đã trôi qua, nhưng thắng lợi của nhân dân ta trong sự nghiệp kháng chiến chống mỹ cứu nước mãi mãi được ghi vào lịch sử dân tộc ta như một trong những chiến công chói lọi nhất, một biểu tượng sáng ngời về sự toàn thắng của Chủ nghĩa anh hùng cách mạng và trí tuệ con người.

Kỷ niệm 40 MiềnNamgiải phóng (30/4/1975 – 30/4/2015):

 

KÝ ỨC CHIẾN TRANH

 

           Năm tháng đã trôi qua, nhưng thắng lợi củanhân dân ta trong sự nghiệp kháng chiến chống mỹ cứu nước mãi mãi được ghi vàolịch sử dân tộc ta như một trong những chiến công chói lọi nhất, một biểu tượngsáng ngời về sự toàn thắng của Chủ nghĩa anh hùng cách mạng và trí tuệ conngười. Nó đã đi vào lịch sử thế giới như một chiến công vỹ đại của thế kỷ XX,một sự kiện có tầm vóc Quốc tế và có tính thời đại sâu sắc.

           Kỷ niệm 40 nămngày giải phóng Miền Nam, thống nhất tổ quốc (30/4/1975 – 33/42015), làngày đỉnh cao của sự kết tinh chủ nghĩa yêu nước và chủ nghĩa anh hùng cáchmạng, là ngày như điểm hẹn của sau 30 năm đấu tranh gan góc, quyết liệt, trítuệ, thông minh và sự hội tụ của sức mạnh dân tộc - dân tộc Việt Nam anh hùng –thực hiện trọn vẹn Di chúc của Bác Hồ “Đánh cho Mỹ cút, đánh cho Ngụy nhào”,thu giang sơn về một mối “Nước Việt nam ta là một, sông có thể cạn, núi có thểmòn song chân lý đó không bao giờ thay đổi” và điều đó cũng chứng minh một chânlý hiển hách rằng “Quân đội ta trung với Đảng, hiếu với dân, nhiệm vụ nào cũnghoàn thành, khó khăn nào cũng vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thắng”.

            Khí thế hào hùng của những ngày trongtháng 4/1975 lịch sử luôn luôn có trong ký ức của những người lính Thời đại HồChí Minh của chúng ta, đã qua đi 40 năm nhưng đối với anh em. Đồng đội củachúng ta, nó như mới hôm qua và như một giấc mơ hiện thực trong cuộc sống. Nóbất chợt đến, bất chợt đi, những kỷ niệm buồn, những kỷ niệm vui trong chiếntranh của người lính khi đã trở về với cuộc sống đời thường nó cũng hiện, ẩnbất chợt, tùy theo cảnh ngộ của con người, mặc dầu có những kỷ niệm có ý nghĩarất to lớn góp phần vào sự nghiệp giải phóng dân tộc chúng ta không nói ra,không hiện diện chính danh cụ thể, nhưng ai cũng biết, đó là: Biết đến sự đónggóp hy sinh gian khổ, đổ máu của những người lính bộ đội Cụ Hồ trên các chiếntrường trong đó có chúng ta.

          Kỷ niệm 40 nămtoàn thắng, cũng là kỷ niệm 40 năm xa cách, vĩnh biệt những người đồng đội củachúng ta, họ đã ngã xuống chiến trường, hy sinh anh dũng, hiển hách, tô thắmcho ngọn cờ vinh quang của dân tộc ở độ tuổi thanh xuân đẹp đẽ nhất của cuộcđời và mãi mãi nằm trong lòng đất mẹ thân yêu.

          Chúng ta là nhữngngười may mắn hơn, được chứng kiến vận nước ngay thời khắc nguy hiểm nhất, anhhùng nhất để giành độc lập dân tộc và chứng kiến sự thay đổi của đất nước.Trong sự nghiệp xây dựng CNXH của cả nước, cũng không ích gian truân, căm co vàvất vả đổ mồ hôi, sôi nước mắt để có một xã hội phát triển như hôm nay.

Người còn sống nhớ thương người đã mất,đó vừa là quy luật tâm linh vừa là đạo lý con người, nhưng đối với đồng đội cònsống nhớ thương đến đồng đội đã hy sinh nó vượt lên trên cả quy luật đờithường, nó còn thiêng liêng hơn cả trong mọi sự thiêng liêng của vũ trụ tâmlinh, vì đó không phải đơn thuần là sự đánh mất, mà là sự cống hiến chia sẻbằng máu trong chiến trường, không có sự tính toán cá nhân, mà nó được pháttriển, chi phối bằng tình đồng đội. Đồng đội là máu của máu, là thịt của thịt, xemtính mạng của đồng đội như tính mạng của mình. Cũng có thể nói: Đồng đội có thểchết để cho đồng đội có thể sống. Hãy trở lại với tâm linh của mình để biết ơncác liệt sỹ, như thắp một nén nhang thơm tưởng nhớ đến tất cả các đồng đội củachúng ta đã vì tổ quốc Việt Nam,vì tương lai con, em chúng ta và vì chúng ta mà hy sinh cao cả. Nhà văn Gi Phu– Xich Tiệp Khắc như nói thay lời chúng ta rằng: “Dù chết đi chúng tôi vẫn sốngphần nào trong niềm hạnh phúc vĩ đại của các bạn, góp cuộc đời chúng tôi vàoniềm hạnh phúc ấy”.

          Vào những ngàynày cuối tháng 3 và tháng 4/1975 là những ngày khốc liệt nhất của cuộc khángchiến chống Mỹ, như quy luật của chiến tranh mà Bác Hồ đã tổng kết “Càng gầnthắng lợi, càng nhiều gian nan”.

          Chúng ta vào thờikỳ này cái tuổi còn đôi mươi, mười tám, sức khỏe còn tràm đầy, còn tràn đầy sứcsống và tràn đầy hy vọng, có một lý tưởng và niềm tin vào cách mạng trong sáng,mãnh liệt, can đảm hiến dâng tuổi thanh xuân của mình cho Tổ quốc vinh quang,“Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước, mà lòng phơi phới dậy tương lai”. Chúng ta đãcó mặt trong các đoàn quân xung trận với khí thế hào hùng, với sức mạnh PhùĐổng, khí thế như chẻ tre, thần tốc và táo bạo, không ngại ác liệt hy sinh,xông pha vào trận mạc, chiến đấu ngoan cường dưới mưa bom, lửa đạn của kẻ thù.Trong trận chiến đấu này, có một điều mà chúng ta, ai cũng biết đó là: Trậnquyết chiến cuối cùng này chúng ta nhất định thắng lợi; nhưng có một điều màchúng ta không thể biết được, sau cuộc chiến này đồng đội ta ai còn, ai mất.Nhưng có một điều mà ai cũng thấy rằng: Đồng đội chúng ta không ngại hy sinh,đặt Tổ quốc lên trên hết, cái sống, cái chết mặc nhiên không có khái niệm, tấtcả đều tiến về phía trước và chỉ có tiến công để góp phần vào giải phóng TâyNguyên, Tam Kỳ, Huế, Quảng Nam – Đà Nẳng…tấn công chiến thắng Xuân Lộc mở rộngcánh cửa tiến vào giải phóng các tỉnh, thành phố khác mà đỉnh cao là chiến dịchHồ Chí Minh lịch sử giải phóng Sài Gòn – Gia Định vào lúc 11h30 ngày 30//4/1975 giành toàn thắngthống nhất đất nước.

          Hòa chung với hàokhí dân tộc, chúng ta ai ai cũng rạo rực trong lòng, khuôn mặt rạng rỡ nụ cườichiến thắng trước sự tan rả tồi tệ nhất lịch sử chiến tranh trong thế kỷ XX củabộ máy chính quyền Sài Gòn cũ được đế quốc Mỹ trang bị vũ khí tối tân nhất ĐôngNam Á. Chúng ta sung sướng tự hào đi trong đoàn quân chiến thắng, được các tầnglớp nhân dân Miền Nam chào đón, chờ đợi chúng ta hơn 30 năm nay. Có thể nói đâylà những thời khắc sung sướng đến tron vẹn của người lính “Vui sao nước mắttuôn trào”, Đối với người lính chỉ có hai lần rơi nước mắt: Giọt nước mắt ngàyra đi nhập ngũ hành quân theo đồng đội, màu áo xanh người lính tân binh hòa vàomàu xanh đồng lúa quê hương đến độ trổ đồng, để lại phía sau nơi quê hương yêudấu biết bao người đưa tiển, những giọt nước mắt thương yêu của người mẹ, ngườichị mong ngóng chúng ta mau ngày chiến thắng trở về, còn chúng ta thì “Chânmạnh bước mà nghe hồn nhỏ lệ”.

          Ngày đại thắngmùa xuân 1975, chúng ta là nhân chứng lịch sử, giọt nước mắt đã được dồn nénchờ đợi hàng chục năm nay đã dâng trào trong niềm vui sướng tột độ của sự chiếnthắng.

 Thếrồi thời gian không bao giờ dừng lại, cái hôm nay sẽ là cái của hôm qua và đivào quá khứ. Lịch sử xã hội là những gì biến động do con người làm nên và tựchúng ta chấp nhận quy luật của lịch sử. Đất nước ta bước qua cuộc cách mạngmới, cuộc cách mạng xây dựng CNXH trong cả nước, anh em đồng đội chúng ta lầnlượt người trước, người sau đón nhận những huân, huy chương chiến thắng mà tổquốc và nhân dân trao tặng để trở về với cuộc sống đời thường. Người có điềukiện thì tiếp tục công tác trong các cơ quan Nhà nước, người thì trở về quêhương nơi chôn giau cắt rốn để xây dựng gia đình, tiếp tục sự cống hiến củamình trên mảnh đất quê hương. Trong cuộc sống gia đình, chúng ta là những ngườibố, người mẹ mẫu mực, xây dựng hạnh phúc gia đình trong sự thông cảm và yêuthương cuẩ những người vợ taoar tần, chung t5huyr, chịu thương chịu khó, cónhững người con ngoan, học giỏi. 40 năm cũng là thời gian đủ để chúng ta nuôidạy một thế hệ con người mới, thế hệ làm chủ sự nghiệp công nghiệp hóa, hiệnđại hóa đất nước, nắm bắt được khoa học công nghệ thông tin tiên tiến, nhưngbiết tôn vinh những vinh quang quá khứ của ông cha và lòng tự tôn dân tộc, tôntrọng chúng ta, người cha, người mẹ đã là một thời là người lính anh dũng xôngpha trận mạc vì sự nghiệp giải phóng đất nước.

          Bốn mươi năm trôiqua cũng là 40 năm rèn luyện, phấn đấu và cống hiến trong một môi trường mới màkhông có tiếng súng và khói thuốc của chiến tranh, nhưng cũng không kém phầngian truân, vất vã. Có đồng chí trở về không còn nguyên vẹn như ngày ra đi, họphải mang nặng trong mình nổi đau mát mát một phần cơ thể con người, mà vốn tạohóa sinh ra đầy đủ, hoặc gánh nặng những thương tích do chiến tranh để lại chohọ hoặc vợ, con họ phải chịu đựng vượt qua suốt 40 năm nay và còn phải tiếp tụctrong quảng đời còn lại. Nhưng điều mà chúng ta tự hào rằng chúng ta đã vượtqua tất cả. Dưới chính sách đãi ngộ đúng đắn của Đảng và Nhà nước ta, dưới sự đùmbọc của bà con, nhân dân địa phương, dưới sự giúp đở tận tình vô tư, không tínhtoán suy tư của đồng đội nên nhiều đồng chí vẫn phát huy rất tốt bản chất củangười lính Bộ đội Cụ Hồ, Quân đội nhân dân Việt Nam. Có đồng chí được bổ nhiệmvào các công tác quản lý, lãnh đạo ở các vị trí quan trọng của Nhà nước. Nhiềuđồng chí là những tấm gương sáng trong phong trào bảo vệ an ninh tổ quốc, trongsản xuất lao động, kinh doanh thương mại, trở thành những doanh nhân có tầm cởtrong tỉnh và cả nước. Xây dựng hạnh phúc gia đình trong sự thông cảm và tri ângiữa người chồng là người lính và người vợ là hậu phương quân đội, để nuôi dạycon ngoan học giỏi. 40 năm cũng là thời gian đủ để cho chúng ta nuôi dạy mộtthế hệ con người mới, thế hệ làm chủ công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nưới,nắm bắt được những khoa học – công nghệ - thông tin tiên tiến, nhưng biết tônvinh những vinh quang quá khứ của ông cha và lòng tự tôn dân tộc.

          Tình đồng đội,đồng chí trong đời thường, tuy chúng ta có xa nhau về không gian, khoảng cách,nhưng đã có nhiều cố gắng để liên lạc thông tin cho nhau, tổ chức gặp mặt thôngqua những ngày kỷ niệm. Chúng ta cũng đã làm được những việc đại nghĩa, cũng làbổn phận và trách nhiệm của chúng ta là đã tìm và đưa được nhiều hài cốt đồngđội hy sinh tại các chiến trường Miền Nam trở về quê hương, nhưng vẫn còn vàcòn nữa, chúng ta vẫn phải tiếp tục tìm kiếm thông tin để làm những việc nàykhi có thể điều kiện cho phép.

 Kỷ niệm 40 năm ngày giải phóng Miền Nam, thống nhấttổ quốc, chúng ta có nhiều điều muốn nói, nhiều kỷ niệm muốn nhắc đến, nhiềuchiến công cần phải khắc họa để ôn lại một thời kỳ hào hùng, oanh liệt mà thếhệ chúng ta đã làm nên. Chúng ta xin tỏ lòng biết ơn sâu sắc đến các thân nhângia đình liệt sỹ, các bà mẹ Việt Nam anh hùng, anh, chị em thương binh, bệnhbinh, các gia đình có công với cách mạng về những đóng góp to lớn của đồng độita cho sự nghiệp giải phóng dân tộc và xây dựng quê hương đất nước hôm nay.

          Đã40 năm trôi qua, nhưng những dấu son về một thời chiến đấu anh dũng, oanh liệtvẫn không phai nhạt trong ký ức của mỗi chúng ta. Thế hệ chúng ta hôm nay vàlớp lớp con cháu mai sau sẽ mãi mãi không quên những người con bình dị, kiêncường đã kề vai, sát cánh tạo nên một tinh thần đồng đội có sức mạnh phithường, để chiến đấu và chiến thắng vẻ vang vẫn còn vang vọng mãi với thờigian./.

         

                                                           Đoàn Công Kê

                      (Ban liên lạc CCB Đoàn Ba Gia Quân khu V tạiQuảng Bình)

Đóng góp ý kiến Bản in
Họ và tên
Nội dung hỏi
  Mã xác nhận: 5595

video

Lượt truy cập: 1388763 lần

Đang online: 27 người